Tuổi trăng tròn - tuyến phố của sự chông chênh với những nhận thức mới về bản chất đa chiều của cuộc sống muôn màu!
Tên sách: Tuổi đôi mươi – Tôi sẽ sống như một hoa lá dại

“Con tập đi bằng cái tuổi nhì mươiKhi mái tóc cha hơn nửa đời đang bạcVẫn phần đông bước thông thường ngày xưa thân phụ dặnMà thấy cực nhọc vô thuộc giữa làng mạc hội bon chen.”
Tuổi mười tám đôi mươi có lẽ rằng là đẹp tuyệt vời nhất của cuộc đời con người. Chiếc tuổi đầy nhiệt độ huyết, mê mệt với bao nhiêu ý định trọng đại vào tương lai… Là giây khắc kỳ diệu dám liều mình có tác dụng thứ bạn dạng thân muốn, dám vực dậy vỗ ngực nhắc về giấc mơ, dám sinh sống thật cùng trọn vẹn tuổi trẻ. Nhưng, giữa cái cuộc đời ”đa sắc nhiều hương” này sẽ không hề đơn giản dễ dàng một chút nào! Liệu rằng số đông mơ mộng, nhiệt huyết của tuổi nhì mươi có đủ để triển khai vơi đi dòng “bản chất nghịch lí cơ bản” của cuộc sống thường ngày hay không? tất nhiên là ko thể!
Cũng bởi vì lẽ đó, tín đồ ta bắt đầu truyền tai nhau lời nói “ Tuổi trăng tròn đẹp như một bông hoa xương rồng, xuất hiện riêng lẻ và rực rỡ, gồng mình giữa những khắc nghiệt của cat và nắng buổi sáng mai trên sa mạc”. Khi ta 20, ta quan tâm đến nhiều hơn về cả thừa khứ, tương lai cùng hiện tại. Ta không chỉ là thấy nhớ hầu hết tháng năm tuổi thơ, mà còn lo lắng cả về đoạn đường dài phía trước. Tuổi 20, bước chân chập chững 1 mình tiến vào đời… Nghe có vẻ xích míc nhưng chính là quy luật của việc trưởng thành, dù muốn hay là không ai rồi cũng phải đi qua chặng mặt đường ấy!
Chỉ qua quýt thì chúng ta không thể nào phát âm hết được tuyến phố ấy nó nhiều màu đa vị như vậy nào! Ngoài câu hỏi trải nghiệm thì cách hay nhất chính là nghe, chú ý và đọc! chính vì lẽ đó, tôi - một cô nàng sắp sửa va ngưỡng cửa đôi mươi xin gửi đến mọi fan một cuốn sách có tên “Tuổi đôi mươi – Tôi đang sống như một cành hoa dại”.
Bạn đang xem: Tuổi 20 của mỗi người
Tác phẩm là mọi câu chuyện nhỏ tuổi về yên cầu sống, về gia đình, anh em và những ánh mắt rất riêng của Trang Xtd – người sáng tác của cuốn sách.
Chưa bàn mang đến nội dung như thế nào, chỉ việc cầm bên trên tay tín đồ bạn học thức này, bạn đã biết thành một lực hút vô hình tới từ phông bìa cuốn sách. Với cùng 1 gam màu kim cương trắng nhám, hiện lên 1 hình hình ảnh cô gái đang nhắm mắt cùng các họa tiết độc đáo và khác biệt kết hợp với phông chữ con trẻ trung, khiến cho bất cứ người nào cũng phải tò mò và hiếu kỳ muốn dành được “em nó” trong tay.
“Tuổi 20 Tôi Đã sống Như Một bông hoa Dại” với trên 200 trang, không thật dài, cũng không thực sự ngắn đơn giản tái hiện nay lại mọi mảnh chuyện nhỏ, những cảm hứng và đòi hỏi thiết thực của tuổi song mươi, mang fan đọc đến với khá nhiều trạng thái, quan tâm đến đặc biệt.
Trong số đông tháng ngày bập bênh của tuổi trẻ, ví như như tình cờ phát hiện “Tuổi 20 - Tôi Đã sống Như Một bông hoa Dại”, các bạn sẽ phải yêu nó ngay từ ánh nhìn đầu tiên. Tại sao tuổi nhì mươi lại như nhành hoa dại cơ mà không phải là một bông hồng hay lắp thêm gì khác? Hoa ngu là loại hoa tự nhiên, ko tên ko tuổi mà lại lại rực rỡ, tinh khôi và gồm sức sống mãnh liệt, nó đẹp mắt như cô nàng tuổi đôi mươi. Càng đọc, họ càng “giật mình” bởi vì sao nhưng mà giống mình mang đến thế, thấy như gồm một “tôi” đang đứng trong những trang sách của Trang Xtd.
“Tuổi đôi mươi - Tôi Đã sinh sống Như Một cành hoa Dại” chưa hẳn một câu chuyện li kì, cam go mà chỉ nên lời tâm sự của một cô nàng tuổi 20 về gia đình và cuộc sống. Không ồn ào, ko phô trương. Trang Xtd thanh thanh đưa họ vào vào từng sự chiêm nghiệm và cốt truyện thực tế của cuộc sống, mang lại độ nó vượt đúng, cần vỡ òa “Sao lại hoàn toàn có thể như vậy”?
Cuốn sách ko chỉ đơn giản và dễ dàng là kể, là tái hiện lại sự đa chiều của cuộc sống đời thường mà nó còn là 1 bức tranh màu sắc nhiệm về những khía cạnh khác biệt trong thừa nhận thức, gồm những: gia đình, tình yêu, tuổi thơ, tiêu chí của đàn bà và chuẩn chỉnh mực trong học hành - sự nghiệp tương tự như cảm nhận sâu sắc về các vấn đề buôn bản hội dưới ánh mắt của một cô bé chập chững phi vào đời…
Đầu tiên là dấn thức toàn diện về chuẩn mực trong tiếp thu kiến thức – sự nghiệp :
Học tập là nhì chữ đi nhiều năm theo chúng ta suốt đời, tuy vậy hiểu theo nghĩa của không ít bạn trẻ, nó được hiểu là kiến thức, là cây bút là những nhỏ điểm trải nhiều năm trên ghế bên trường! người sáng tác đã chỉ ra đa số mặt trái của áp lực vô hình dung trong học tập. Đó là sự đối đầu trên “chiến trường” về những bé điểm, thành tích và cuộc chạy đua về “những ngôi trường top” trong danh trường đoản cú của phụ thân mẹ. Người sáng tác nói: “ Từ bé dại chúng ta đã luôn tin sống là 1 trong những cuộc đương đầu sinh tồn. Những kỳ thi vẫn dạy họ điều đó..” xuất xắc “Bạn tôi được 9 điểm, về nhà bà mẹ đánh đề nghị được 10 cơ”; “Sau này vào đại học, tôi trót chuyển chân bản thân vào vào ngôi trường chưa từng thích mà chỉ bố mẹ thích, tôi rơi xuống đứng đầu cuối..” toàn bộ những sản phẩm công nghệ mà tác giả Trang Xtd nói quá gần kề với cái hiện thực nhưng mỗi bạn teen đang đối mặt. Tự khi nào, con điểm và kết quả lại là tấm áo cho danh dự bạn có? Liệu chúng ta có đang hạnh phúc vì đuổi theo những điều có tên là “số 1”, là “top”. Nghe thiệt vô lý nhưng đó là thứ ta vẫn trải qua, rồi mang lại ngưỡng của 20, các bạn phải thốt lên như lời tác giả nói: “Tôi không còn giải thưởng nào để gia công tấm khiên bịt chắn mang đến danh dự của chính bản thân mình (...) gồm một ngày chúng ta nhận ra đa số tổn yêu đương đã chuyển ta cho gần với cuộc sống này.
Học tập luôn gắn sát với sự nghiệp, “sự nghiệp” luôn song hành với “tự lập” cùng “thành công”! Nói nghe bao gồm vẻ thuận tiện nhưng bản chất của sự nghiệp sẽ là một quy trình lập thân, lập nghiệp không xong xuôi nghỉ. Nói tới chuyện lập thân có lẽ rằng ai trong họ cũng tất cả lần chùn bước, đắn đo suy nghĩ liệu rằng mình làm cho vậy đã xuất sắc hay chưa? gồm làm cha mẹ mình, mái ấm gia đình mình ăn nhập hay chưa? Và khi ấy niềm tin bạn cũng có thể bám víu chính là những cuốn sách kỹ năng. Phần đông cuốn sách ấy vạch định cho chúng ta hướng đi đến thành công một cách tiện lợi hơn. Mặc dù nhiên, đầy đủ gì mà tác giả của “Tuổi đôi mươi - Tôi Đã sinh sống Như Một bông hoa Dại” đã chia sẽ rằng rất nhiều điều bọn họ không thể tiến hành được theo phần lớn cuốn sách ấy chỉ dẫn đã khiến họ tự hoài nghi về bản thân mình thậm chí là là ám ảnh, hoang mang. Tất cả phải đôi khi những bạn trẻ họ tự hỏi rằng những điều chúng ta đang tranh đấu, quá lên trên tín đồ khác đang đẩy thành công xuất sắc ra xa mình không? chắc hẳn rằng điều sẽ là đúng, chúng ta luôn xem máy hạng, hay thành quả của fan khác là 1 quy chuẩn chỉnh để đo đạt sự thành công. Lắm thời điểm lại thấy những bài xích báo về những mẩu truyện khởi nghiệp thành công của không ít bạn trẻ chỉ vừa new ngoài nhị mươi, rồi điều này lại làm chúng ta hoang với ở cái tuổi của chủ yếu mình.
Tôi thích hợp cái biện pháp chị viết phương diện sau trang bìa:
“Bố mẹ không hỏi con tới trường vui không, chỉ hỏi điểm trên cao không.Bố chị em không hỏi con đi làm việc vui không, chỉ hỏi lương cao không.Kết hôn không hỏi yêu nhau không, chỉ hỏi đúng theo tuổi không.Ly dị không hỏi sao ko sống thuộc nhau, chỉ hỏi định chú ý mặt phụ huynh xóm giềng thay nào.Đâu nên đến lúc đi làm việc bạn new sợ đồ vật Hai, bạn sợ lắp thêm Hai từ lúc tới trường cơ mà.Hóa ra bọn họ vẫn là hầu như đứa trẻ đi bên dưới sân trường, chỉ bởi tiếng trống nhưng mà chạy đua xôn xao trong sợ hãi hãi. Giờ đồng hồ trống tuổi 25, giờ trống tuổi 30, chưa gióng lên nhưng ta vẫn vội lao đi rồi.Người ta nói kẻ dùng trái tim là yếu ớt đuối, thực tế chỉ kẻ mạnh dạn mới dám dùng thôi”
Xin các bạn đừng bị ám hình ảnh việc mình cần thành công, thành công một cách mộng tưởng và phi thực tế, đừng bị rình rập đe dọa vì một bài báo về anh X chị Y bao gồm lương ngàn đô. Họ nên nghĩ rằng mình vẫn không ngừng học hỏi, nhưng với tâm thế mong muốn mình xuất sắc hơn, hoàn thành xong hơn chứ không hẳn muốn hiếu thắng, ước ao vượt qua tín đồ khác, giả dụ không họ sẽ chỉ mãi dằn vặt với bạn dạng thân vì sao không đi được cho tới đích...
Bạn ơi, hãy lưu giữ một điều rằng cầu mơ là của riêng chúng ta, không ai có thể áp đặt cầu mơ của họ lên mình cả. Nếu bao gồm cũng chỉ là sự ích kỷ của riêng rẽ họ, xay buộc chúng ta phải có tác dụng thế. Vậy nên đừng khi nào vay mượn ước mơ, quy chuẩn của fan khác để áp đặt lên phiên bản thân mình. Bởi vì mỗi bé người, “từ khi hình thành đã không có tố duy nhất như nhau, không tồn tại sứ mệnh như nhau, và không có nền tảng như nhau” mà cần không?
Thứ 2 là thừa nhận thức thâm thúy về tình yêu:
Nói đến tình yêu thì không thể đạt được một định nghĩa chân thực. Nói như Xuân Diệu:
“Có ai quan niệm được tình yêuCó cực nhọc gì đâu một buổi chiều”Còn gồm tình yêu thương gia đình, tình thân lứa đôi, tình yêu đồng loại, cùng cả phần đa tình yêu băn khoăn gọi tên là gì. Đâu bắt đầu thực sự là tình yêu cơ mà ta phải chăm chút nhất?
Khi gọi “Tuổi đôi mươi - Tôi Đã sống Như Một nhành hoa Dại” các bạn sẽ thấy được hết tất thảy phần lớn tình yêu, dù nhỏ dại bé, len lỏi trong cuộc sống, dù đôi lúc họ không nhằm ý, tuy nhiên chính này lại là nguồn sức khỏe to lớn.
Tác giả đã nói rằng: “Người ta ban đầu đến cùng với mùa yêu hồi hộp y như được ngủ hè. Một kì nghỉ hè cho trọng điểm hồn sau đa số tất bật, lo toang mang lại cuộc sống” với rồi “Những kẻ ngã vào tình yêu sẽ như bị ném vào một cái hộp, đùng một cái quên hết quá khứ và tương lai”
Cuộc sống vận động, bốn mùa tuần hoàn, mùa hè bước đầu rồi lại kết thúc. Tình yêu cũng giống như thế, chớm nở rồi tàn phai. Đời không giống như là mơ, sẽ có những chuyện vô tình xảy đến, mà họ không bao giờ đoán trước được. Không gì là mãi mãi, vậy nên có một ngày họ sẽ già nua, chúng ta nhận ra phần đông thứ đều phải có vòng đời, kể cả tình yêu. Cho dù còn hay mất nó cũng giúp họ hiểu rõ rộng về mình, về phần nhiều thứ ta trải qua. “Chuyện bi ai rồi cũng trở thành qua, cần đừng buồn quá. Chuyện vui sẽ qua, yêu cầu đừng vui quá”. Trân trọng cùng hết lòng với mọi thứ hiện tại tại chúng ta đang tất cả là đủ. Tình yêu cùng sự sống cũng vậy, đến sau cuối rồi cũng trở nên qua đi. đa số thứ rất nhiều có chân thành và ý nghĩa riêng của nó cả.
Đôi lúc “Tình yêu lại là thứ bạn ta kể tới nhiều nhất, nhưng hình như cũng là thứ con bạn ta đói khát nhất, chẳng phát âm gì về nó nhất.” có phải chính bọn họ hoài nghi về tương lai, về cuộc sống hôn nhân trong tương lai nên chẳng dám yêu. Từ này cũng đâm ra sợ yêu, sợ cảm xúc lìa tan, sợ vẫn tổn thương thật nhiều.
Xem thêm: Tour Phượng Hoàng Cổ Trấn Từ Hà Nội Bằng Máy Bay Hà Nội, Tour Phượng Hoàng Cổ Trấn Máy Bay Hà Nội
“Biết yêu thương là đang mất hếtYêu là sở hữu máu nuôi nhỏ tim..”Nhưng đời này ngắn lắm, dại dột gì không tận hưởng yêu thương!Thà một phút huy hoàng rồi vụt tắt, còn rộng le lói suốt trăm năm”.
Có thể bạn đã từng thiếu tín nhiệm về tình yêu. Yêu ở chỗ này không đơn thuần chỉ cần tình yêu phái mạnh nữ, yêu còn là một tình yêu gia đình, các bạn bè, cuộc sống đời thường xung quanh. Lúc không chào đón được điều đó, cuộc sống thường ngày xung quanh các bạn bỗng trở yêu cầu “đáng ghét”, bạn sẽ rơi vào trạng thái “nhìn đời với nhỏ mắt bi quan”. Và đừng bao giờ chối bỏ thực sự là trái tim mình đang yêu thương và đề xuất yêu nữa nhé!
Điều thứ cha mà tác giả gửi gắm chính là nhận thức một cách đong đầy về mái ấm gia đình và tuổi thơ:
Tình cảm mái ấm gia đình - một tình thân mà gồm lẽ chúng ta sẽ lưu giữ nhung đong đầy và êm ấm nhất! Dù bạn có đi vạn chỗ trên khắp quả đât này thì cánh cửa cuối cùng dang tay đón bạn đó là tổ ấm yêu thương.
Tác phẩm “Tuổi trăng tròn - Tôi Đã sống Như Một nhành hoa Dại” được viết vày một cô nàng có xuất thân từ 1 vùng quê. Có lẽ những giới trẻ được sinh ra từ miền quê như chị đã hiểu hơn, đồng cảm hơn, thậm chí một nỗi ghi nhớ về tuổi thơ vẫn ùa về như đang hiện hữu trước mặt.
“Con tàu nàoQua sảnh ga mười lămEm mua vềTrốn về miền ký ức..”
Tuổi thơ cùng với bao kỷ niệm xinh xắn khiến fan ta hy vọng muốn thời gian ấy dừng đọng, tuy vậy không, như tác giả Trang Xtd sẽ nói “Quy chế độ của cuộc sống là vận động. Không thể hạn chế lại sự nắm đổi.” do vậy, hãy cứ sinh sống và cảm giác tuổi hồng một bí quyết trọn vẹn nhất, nó chỉ đến với bạn duy độc nhất vô nhị một lần vào đời mà thôi!
Điều thứ tư mà tác giả gửi gắm chính là những tiêu chí của một bạn con gái:
Người ta rất hay quan niệm sai trái về cô gái quyền. Thiếu phụ quyền đề nghị là một cô nàng thành công cùng sang trọng? Còn nếu bạn là một cô bé yêu màu hồng, ghét giả dối sẽ bị cho tức thì là “bánh bèo”. Con gái quyền là phụ nữ phải như lũ ông, họ biết được những gì thì shop chúng tôi cùng không được chiến bại kém? Nhưng đâu phải tự dưng mà thanh nữ sinh ra đang là “phái yếu”. Tôi tin rằng gần như gì ông trời chuẩn bị đặt đều phải sở hữu lý do.
“Sinh ra là bé gái, điều này thuần túy sở hữu nghĩa giới tính, không liên quan đến việc phụ nữ thì nên thế này hay nắm kia. Là một cô bé như cố gắng nào, điều ấy là nghỉ ngơi bạn. Từng tính từ chúng ta thêm vào đến danh từ cô gái là một lần bạn lớn lên, trả giá, học hỏi, lột xác và tất cả cả nhức đớn. Tuy nhiên dù sao cũng nên chọn lựa lấy, cố gắng có được phần đông tính trường đoản cú mà các bạn muốn, để bạn luôn luôn có thể diễn tả về thiết yếu mình, một cách tự nhiên và thoải mái và tự tại”.
Cái gì cũng đều có hai phương diện của nó. Tất nhiên chúng ta có thể cố vắt để xuất sắc hơn ngày hôm qua nhưng cứ mãi đuổi theo hai chữ tuyệt đối hoàn hảo mà fan đời áp đặt, các bạn có đích thực cảm thấy hạnh phúc hay không? Ở đơn vị ba chị em vẫn tốt bảo phụ nữ thì mình đề xuất đảm đang ngoan ngoãn bắt đầu tốt. Đến trường xuất xắc khi ra bên ngoài xã hội, chúng ta phải là người hoàn toàn có thể làm được mọi việc như cánh đàn ông, về công ty lại bắt buộc trở thành một người vợ đảm đang.
“Khi đi xem cá heo làm trò, các bạn gọi nó là con cá heo xuất xắc vời. Để trở thành con cá heo xuất xắc vời, nó nên bơi loanh xung quanh trong bể, biết nghe lời, biết làm mọi tín đồ vui, đầy tính giải trí, cơ mà đó là vấn đề tuyệt vời đối với bạn- bạn xem, chứ không hề phải hoàn hảo và tuyệt vời nhất với nó! Tôi nghĩ về rằng nếu như khách hàng đi loanh xung quanh trong nhà, biết nghe lời, biết làm cho mọi tín đồ vui, đầy tính giải trí, bạn cần những tràng pháo tay của mọi fan xung quanh như một sự ghi nhận, thì bạn sẽ là một cô bé tuyệt vời với phần lớn xã hội đấy, nhưng mà có tuyệt vời nhất với chính phiên bản thân bản thân không?”
Đến đây, bạn đã nhận ra một điều gì chưa. Hợp lý và phải chăng ta vượt áp để mình vào phần đông yêu cầu khắc nghiệt?
Điều lắp thêm năm mà người sáng tác gửi đến họ là những vụ việc của xóm hội, ví dụ là Mạng buôn bản hội:
Đã bao giờ bạn thấy gần như con tín đồ cắm cúi mặt vào chiếc điện thoại trên con đường hay chưa? Đã khi nào bạn đã buông chiếc điện thoại thông minh ra trừ lúc ngủ? cần yếu phủ nhận mạng xã hội sinh ra ban sơ là cách thức giúp bọn họ dễ dàng liên kết với nhau nhưng có một điều là càng liên kết dễ lại càng “Mất kết nối!”. Chúng ta mất liên kết với từ bỏ nhiên, với chúng ta bè, với những người xung quanh. Tuy thế thiếu đi wifi, điện thoại thông minh và mạng xóm hội, con fan ta lại như “Con robot thụ động” ko được bảo trì. Từ bao giờ chúng ta đang quen với cảm giác chờ hóng cái gì đấy mới mẻ trên social vậy?
“Khi vẫn lướt trên smartphone, bạn chỉ cần dùng 1 ngón tay cái. Cùng đã bao gồm bao nhiêu ngày, vật dụng duy tốt nhất cử hễ là ngón tay mẫu của bạn? Không động não, không rượu cồn tay hễ chân, không có gì cảm động, đó là tuổi tx thanh xuân bất động.”
Tắt điện thoại đi, đứng lên đi, đi tìm chân thành và ý nghĩa thực sự của cuộc sống này đi. Hãy tự tạo thành triết lý cho cuộc đời mình chứ chưa hẳn những triết lý nhưng mà ngày đêm nhiều người đang share điên đảo trên facebook. Đừng để tx thanh xuân của chính chúng ta phải rơi vào yếu tố hoàn cảnh “bất động”.
Bằng giọng văn thanh thanh pha chút châm biếm, vui nhộn nhưng đong đầy trọng điểm tình; tương tự như gặp một người bạn bè trong một chiều thu Hà Nội, Trang Xtd thuộc ta ngồi chổ chính giữa sự chuyện đời, chuyện người. Cuốn sách tuy giống đa số cuộc trò chuyện thường ngày cơ mà lại mang hơi thở của văn học.
Nhiều tín đồ nghĩ tản văn chỉ là đầy đủ tản mạn vu vơ, nhưng bằng cách nhìn cuộc đời và cảm nhận cuộc sống thường ngày rất riêng, hết sức độc đáo, Trang Xtd đang đem đến cho những người đọc với cả cô nàng chập chững lân cận cái tuổi đôi mươi như tôi nhiều cảm hứng khác biệt. “Tuổi đôi mươi - tôi đang sống như một hoa lá dại” pha lẫn chút nào đấy chiêm nghiệm để bạn đọc thức tỉnh và suy ngẫm, pha lẫn thương nhớ về tuổi thơ đang trôi qua như triền đê lộng gió, cùng thêm chút lãng đãng, nhằm yêu thương bây giờ và nhớ về chút gì của quá khứ đang sớm trôi theo mây trời.
Tôi thích bí quyết chị viết về tuổi trẻ những ngây ngô, chưa trải đời nhưng dám sửa không nên sau phần nhiều lần vấp váp ngã. Tôi yêu cách nhìn đa chiều chị cảm nhận về cuộc sống đời thường dù có khá nhiều điều ngang trái. Chị viết: “Công câu hỏi toàn thời hạn của chúng ta là làm cho người, các công việc khác chỉ là phân phối thời gian”; chị nói: “Người ta bị tổn hại đi khi không còn yêu thứ gì cả”,... Chị nói mang lại tôi hãy biết yêu bản thân, hãy cứ ước mơ đi nhưng lại đừng ảo tưởng. Cuộc sống đời thường vốn dĩ bao gồm hai mặt, bé người tương tự như vậy, nếu bọn họ cứ chỉ thân thiện với gần như điều người khác nói thì đến khi nào cho đủ. Hãy sinh sống và tạo cho mình một trái tim đong đầy, tận thưởng và quan sát nhận cuộc sống đời thường toàn diện.
Cảm ơn Trang Xtd, “Những ngày nhị mươi” cô viết cho chính mình, cho đông đảo “Khoảng trời vứt lại”, cũng chính là viết cho thấy thêm bao bạn trẻ. Hi vọng tất cả họ những ai đã, đang với sẽ hai mươi sẽ bước đi thật bền chí bằng chủ yếu đôi chân cùng trái tim trẻ tâm huyết của mình. Trên chặng đường đó, “Tuổi trăng tròn - Tôi Đã sống Như Một nhành hoa Dại” đang mãi là tín đồ bạn đồng hành không khi nào bỏ rơi chúng ta ở lại:
“Nhiều năm tiếp theo loay hoayGom phần nhiều thứ viết, vẽ, chơi nhởi thành một tậpLúc đấy già lập cậpNăm tháng bỗng đẹp không lờiCó niềm mơ ước nào đầy đủ hoặc tả tơiCũng buông lơiCho bởi hếtMỉm cười gắng cho mẫu kếtLà Xong”