Những bài xích thơ về thầy cô hay và cảm cồn nhất, ý nghĩa sâu sắc nhất luôn nhận được sựu đon đả của độc giả. Đặc biệt là các bạn học sinh, sinh viên vẫn tìm kiếm mọi câu thơ hay dành tặng kèm thầy giáo, giáo viên của mình. Nội dung bài viết sau đấy là tuyển tập những bài bác thơ giỏi về tình thầy trò khiến trai tim ta rung đụng nhất
Dưới đây là những câu thơ về thầy cô hay và ý nghĩa được chúng tôi tổng vừa lòng và chọn lọc gửi đến độc giả. Phần nhiều lời thơ và ngọt ngào khiến chúng ta xao xuyến, bồi hồi mỗi khi đọc hồ hết vần thơ tình cảm, nóng lòng tình thầy tình trò dưới mái trường mến yêu!
Nội dung bài bác viết
Thơ về thầy cô mái trường
Thơ về thầy cô mái trường đánh thức cho bọn họ những kỉ niệm vui buồn, trong thời gian tháng của tuổi trẻ khi còn ngồi trên ghế nhà trường. Chỗ đó gồm thầy cô, bè bạn, gồm cả những tham vọng và ước mơ. Xin mang đến thầy cô đông đảo vần thơ cầm cố cho lời cảm ơn của bọn chúng em đến những người lái đò dưới đây

Bài thơ: ƠN THẦY – Hồng SoiCông thân phụ nghĩa bà mẹ ơn thầyKhông gì sánh nổi đong đầy tình thươngMẹ phụ thân dãi nắng nóng dầm sươngNhường cơm bổ áo dọn đường nhỏ đi
Thầy cô rèn giũa bỏ ra liMong sao trò xuất sắc mỗi khi trả bàiMiệt mài nhắm tới tương laiSay sưa gieo hạt kéo dài ước mơ
Thương mang đến lứa tuổi trẻ con thơVẫn còn nhiều bé bơ vơ quanh đó đườngHàng ngày ko được mang lại trườngMưu sinh buôn bán số đáng tiếc vô cùng
Những gì thầy dạy cô mongGiờ em thấu hiểu qua chiếc thời gianƠn thầy cô mãi ngút ngànKhắc ghi lòng tạc dạ dạ tỏa lan muôn đời!16.11.2018
Bài thơ: NHỚ MÃI LỜI CÔ – Phan Thị Tuyết vân
Xa mái trường thân yêu.Đã bao lâu rồi nhỉ.Những lời cô thủ thỉ.Em nhớ mang đến bây giờ.
Ngày ấy tuổi mộng mơ.Hay đẫn đờ thổn thức.Trái tim non rạo rực.Mùa phượng thắm sân trường.
Những bài xích giảng thân thương.Thấm vương đầy những vết bụi phấn.Cô như vầng trăng sáng.Dẫn lối đường em đi.
Nghe giờ đồng hồ gió âm thầm thì.Mà lòng bâng khuâng mãi.Suốt con đường đời bươn chải.Luôn tương khắc nhớ ân tình….!!!
Bài thơ: NGƯỜI LÁI ĐÒ – Nghĩa TrầnMỗi năm gửi một chuyến đòChở bao con chữ về kho học hànhHọc trò đỗ đạt công danhMai sau giúp Nước bản thân giành Vinh Quang
Trồng cây giữ lại Nước duy trì LàngƯơm mầm học thức nặng mang nỗi lòngChẳng màn vất vả nhọc côngChỉ mong toàn bộ thuộc lòng lời ru:
“Quê hương thơm sạch bóng quân thùGia đình hạnh phúc thầy U đỡ đầnRa đường giúp cho bạn khó khănLên Trường học hỏi: Lễ, Cần, Thanh, Liêm”
Thầy ,cô khi khó hỏi tìmĐể thêm kỹ năng về ghim vào mìnhHãy là phần đông đóa hoa xinhTô đời tươi đẹp bình minh nắng hồng
Nhọc nhằn dõi góc nhìn trôngDìu từng chân con trẻ ẵm bồng giấc mơHọc sinh tuổi trẻ đần độn khờNhư bè bạn chim nhỏ dại bơ vơ vào vườn
Cô, thầy dìu dắt yêu thương thươngLàm nền vững vàng trải tuyến phố tương laiĐò đưa chăm chỉ miệt màiQua sông tri thức vì ai một đời ?

Bài thơ: CÓ MỘT NGHỀ… – Hồng NgoãnCó một nghề nhưng giấy trắng bảng đenVà làn tóc lại bạc thêm từng tốiMỗi bước đi đều tỏ ra vô cùng vộiChèo lái con đò sang trọng bến hóng bình yên
Có một nghề cơ mà xã hội tôn vinhGọi hai tiếng nhiệt thành ơi Cô GiáoTruyền kiến thức rồi nghĩa nhân đúng đạoMãi cứ yêu nghề …dù ai bảo em sai….
Em chọn 1 nghề dẫu bao gồm một không haiNấu Cháo Phổi….em mài miệt năm thángTừ sáng sớm tới trời khuya doãi vạngÁp lực luôn luôn kề…bụi phấn trắng luôn rơi
Em vẫn yêu nghề với yêu mãi ko thôi…
Bài thơ: VẤP VÀO MÀU XANH – Đỗ Hương
Thương các phía đó mặt sôngCánh đồng buổi chiều khô khátCổng ngôi trường nhuốm đá quý nắng hạtVe kêu tan vỡ phượng hồng
Cánh đồng giờ đồng hồ lúa đỏ bôngSẫm vàng cuối con đường vòng sóngHạ thiêu hết miền trông ngóngEm còn khu vực đó hóng anh?
Bầu trời cao tít màu xanhXa như bài thơ thủa trướcEm còn đựng màu hứa ướcNhuốm bi ai lên tóc không em?
Vẫy vào lỗi ảo kỳ lạ quenXa người, phố càng thêm vắngĐêm qua bao gồm vài tin nhắn…Khóc buồn nước mắt người dưng!
Viết lên trang vở thân thươngBằng color mực đêm trong vắtEm nghe gì trong se sắtTay còn nhớ vắt tay anh?
Hạ ơi! vấp váp vào color xanhTé dài cơn mưa xào xạc…
Bài thơ: HẠNH PHÚC vào ĐÔI MẮT CÔ – Hoàng HônVâng…Em vẫn thường bắt gặp trong mắt CôNiềm vui của tín đồ cảm thấy bản thân hạnh phúcTựa như tín đồ đi “gieo hạt”Hân hoan khi phần đa cây lúa lên đòng.
Cô đã cố vượt qua bao vất vả đời thườngMặc kệ lời kính chào mời của không ít người xung quanh cuộcGác hết hầu hết lo toan kế bên cửa lớpBao rầu rĩ đều đậy cả vào trongKhi học trò còn có đứa chưa… ngoan.
Dẫu biết rằng…Những viên phấn tròn rồi cũng biến thành bụi cất cánh điVà lốt hằn thời gian sẽ rẽ phân hai … màu sắc tócNhưng…điều lớn lao mà Cô giữ lại đượcLà niềm tin lặng lẽ khủng từng ngàyLà mong mơ khiêm nhường nhịn như…hạt giốngGieo vào hồn bầy em bé dại thơ ngây.
Chỉ một…tấc gang thôiCái khoảng cách giữa vinh quang cùng sự … thấp hènGiữa ngôn ngữ lương trung tâm và gần như lời … tráo trởGiữa bục giảng thanh cao và sạp hàng ngoại trừ chợCô chẳng chút bâng khuâng, lần lữaQuyết lưu lại cho mình…trang giáo án … màu sắc xanh.
Thì sá gì chút … “mất mát” bốn riêngTuy chỉ là các đêm nhiều năm ít ngủTrang giáo án làm sao lại ko đầy hồ hết nghĩ suy, trăn trởKhi phần lớn giọt mồ hôi của CôLặn sâu vào vào đóCho bài bác giảng hôm sau thấm vị mặn tình người.
Nếu như ngọn gió ngoài kia…là riêng rẽ của thai trờiVà mùi hương hoa trong sân vườn là của gióThì Cô là của … bầy em nhỏMỗi chổ chính giữa hồn trẻ con thơcó khác nào như một ngôi nhà bao hàm lối đi riêngCô bước vào khẽ khàngmở ra từng ô cửaBằng phần đông ngón tay…thon mảnh – thiên thần.
Nào gồm lâu la gì…bấy nhiêu nămCô trải nhiệt liệt mình trong cả ngần ấy thời gianChưa hề gồm một lời nào… suýt xoa – mang cảBởi tuy nhiên nào thì cũng cảm thấy không được trảƠn nghĩa cuộc đời…sâu nặng quá.
Thì…Cô ơi…Đâu gồm gì là lạNếu như em thuờng bắt gặp trong đôi mắt CôNiềm vui của người cảm thấy mình HẠNH PHÚCLà phần lớn gì Cô mang đến và bên cạnh đó NHẬN đượcKhi vượt qua gần như toan tính đời thườngĐể mang lại với học trò– đàn em nhỏ…yêu thương!
Bài thơ: NGƯỜI ĐƯA ĐÒ NĂM CŨ – Ánh TuyếtNGƯỜI ĐƯA ĐÒ NĂM CŨThơ: Ánh Tuyết
Con bất chợt gặp lại thầy sáng sủa nayTóc thầy giờ sẽ điểm color sương trắngCon liên hồi nghĩ rằng là vết mờ do bụi phấnCủa một thời hoa nắng vẫn còn vương
Lớp chúng nhỏ đã xa giải pháp mái trườngThầy còn đó tín đồ đưa đò thì thầm lặngVẫn giáo áng vẫn là viên phấn trắngMiệt mài đưa trẻ tuổi đến tương lai
Con ước gì thời gian vòng trở lạiĐể được nghe lời thầy dạy ngày xưaCon mong khoanh tay cúi đầu lần nữaGọi tiếng thầy bằng tất cả tin yêu
Con bước tiến trong dạ vẫn ghi nhớ nhiềuNhớ bóng dáng liêu xiêu fan thầy cũ. /.
Thơ lục chén bát về thầy cô
Tuyển tập những bài bác thơ về thầy cô giáo đang được chia sẻ rầm rộ trên các trang social trong khoảng tầm thời gian dịp lễ cận kề. Khoảng thời gian này cũng chính là một thời cơ tuyệt vời để có thể giúp bọn họ gửi hầu hết lời tri ân thật tâm nhất đến các người lái đò, những người dân dạy dỗ các bạn trên bé đường trí thức đúng không?
Cùng nhau giãi bày tình cảm của mình, lòng biết ơn lòng trân quý của mình đến những người lái đò chuyên cần nhé!
Chuyến Đò Tri Thức
Tôi về viếng thăm mái ngôi trường xưaBao nhiêu kỷ niệm như vừa mới đâyPha sương mái đầu cô thầyBảng black phấn trắng…còn đây căn phòngCon đò neo đậu bến sôngĐưa bọn em bé dại ấm nồng yêu thươngBằng lăng tím rụng cuối đườngPhượng ai oán nỗi ghi nhớ vấn vương vãi níu hèRíu ran chim hót cành meCánh diều mơ ước ta về tuổi thơBên trang giáo án từng giờLặng thầm thầy vẫn chuyển đò qua sôngNgoài sảnh vương sợi nắng hồngChuyến đò trí thức mênh mông tình thầy.
Em Mãi tương khắc Ghi
Thời gian cho dù mãi dần trôiCon thuyền tri thức suốt đời thầy mangLật từng cuốn vở thanh lịch trangĐong đầy ký ức vô vàn niềm yêu.Nhớ thầy cô số đông sớm chiềuTận trung khu chỉ dạy những điều sáng sủa soiCho em vững bước vào đờiTương lai trí tuệ rạng ngời mai sau.Tóc thầy giờ đồng hồ đã bạc bẽo màuĐêm ngày thầy vẫn chăm bè cánh em thơMong đàn em dựng cơ đồNước non Đất Việt vào mơ trường tồn.Nay giờ đồng hồ em đã bự khônChúc thầy cô mãi giữ lại hồn non sôngViệt nam giới sáng mãi trời hồngChúng em ghi nhớ tương khắc công ơn thầy.

Bụi Phấn
Thầy con giờ sẽ già rồiMắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâuPhấn rơi bội nghĩa cả mái đầuĐưa nhỏ qua những bãi bể nương dâu cuộc đờiMỗi khi vết mờ do bụi phấn rơi rơiThầy gieo mầm hạt hầu hết lời yêu thương thươngCho con vững cách nẻo đườngHành trang con kiến thức, tình yêu của thầyBiết bao vất vả, đắng cayGạo tiền, cơm trắng áo, vòng quay cuộc đờiNhưng trung tâm thầy mãi sáng ngờiDựng xây sự nghiệp trồng fan thanh cao!Trọn đời con mãi tự hàoCúi đầu kính cẩn … yêu mến sao dáng vẻ thầyDẫu đời xuôi, ngược đó đâyTim nhỏ ghi xung khắc lời thầy lúc xưaKhuya rồi thầy đã ngủ chưa?Ngàn bông hoa thắm kính thưa … dưng thầyCho con cuộc sống hôm nayMừng ngày công ty Giáo ơn thầy chẳng quên!
Kính Thầy
Hôm nay ngồi viết trang thưThành tâm con gửi tâm tư tình cảm kính thầyCon ni tóc đã bạc đãi màuThầy ra thiên cổ im mồ sương hươngNăm xưa bên trên ghế nhà trườngGiờ văn thầy giảng nhiệt tình từng lờiXương xương mẫu dáng nhỏ gầyTóc thầy đang điểm ra màu sắc phong sươngChấm thi thầy cạnh tranh nhất trườngBài văn viết ẩu điểm thời hạ ngayCó lần con cũng giận thầyBài văn nhỏ đạt sao cơ mà điểm trungGọi lên thầy rất ôn tồnChỉ ra cặn kẽ từng nơi sai vần“Bài thơ ý đạt dẫu vậy mà!Câu từ, bao gồm tả nhỏ đừng coi khinh”Thầy ơi con mãi đánh dấu !Công thầy chỉ dạy con đi vào đờiCon nay tóc đã bội nghĩa rồiLời thầy thủa trước vẫn còn đấy bên taiLệ rơi nhỏ viết vài ba dòngBao nhiêu kính trọng lồng vào trang thưLòng thành con thắp nén nhangKhói hương bay tỏa dâng thư kính thầy.!
Lời Tri Ân
Người thầy áo bội bạc sờn vaiVẫn đưa thuyền mang đến tương lai vững vàngTình thầy bé mãi nặng mangDù xa phương pháp vẫn nồng nàn trong timDù bao tang hải nổi chìmThầy đống vai gánh chữ thêm cho đờiĐêm ngôi trường giấc ngủ nghịch vơiNgày vẹo vọ bóng nắng và nóng bời bời gió bayTrường xưa in đậm lốt giàyCỏ ơi nâng nhẹ thân nhỏ xíu thầy tôiTừng trò từng lớp xa xôiRừng hoang loang tím dáng ngôi trường nghèoĐôi dòng chia cách trông theoCòn phía trên chút phận bọt bèo nổi trôiChiều rơi nắng sẽ tắt rồiBên cái suối ngọt bổi hổi nhớ nhung.
Nhớ Công Ơn Thầy
Làm sao quên được ơn thầyCông bạn dạy dỗ gồm ngày hôm nayNét đầu thầy cần cầm tayRèn bé chữ viết mới ngay thật hàngNhớ thầy nhớ chiếc đò ngangTay thầy lèo lái đưa thanh lịch bao ngườiNhọc nhằn buồn bã vẫn vuiVì bầy em nhỏ vì đời mai sauTừng đoàn tiếp nối kề nhauDựng xây nước nhà sớm mau bằng ngườiNon sông hùng vĩ đẹp mắt tươiCó công thầy vẫn tô bồi ngày qua.
Tấm Lòng Thầy Cô
Lòng thầy hiền hậu thanh caoBảng black phấn white xiết bao nghĩa tìnhThương tà áo white xinh xinhHọc trò tinh nghịch ánh mắt thơ ngâyCho cho dù vất vả đắng cayĐứng trên bục giảng vẫn say với nghềĐâu buộc phải hứa hứa hẹn tuyên thềTrái tim son đỏ đêm về trở trănQuyết trọng tâm vượt đông đảo khó khănCho thuyền cập bến bình an ai ơiCác em đi tư phương trờiDõi theo tệ bạc tóc gởi lời yêu thương thương.
Công Thầy
Trường xưa lớp học còn đâyBảng đen phấn trắng mặt thầy thân yêuVòng tay bạn hữu sớm chiềuCon đò tri thức cùng điều giữ hộ traoBạn xưa giờ ở khu vực nàoNay tôi trở về xuyến xao lưu giữ thầmThầy tôi tóc bội nghĩa hoa râmLời thầy giảng toán giờ đồng hồ trầm bên taiTim tôi ghi khắc tháng ngàyBao lời thầy giảng hôm nay nên ngườiBông hoa đỏ thắm điểm mườiNhớ ơn thầy sẽ một đời gian laoCông thầy ơn tựa núi caoCho con mơ ước bay vào tương lai.
Nhớ Ơn Thầy Cô
Bao năm học bên dưới mái trườngThầy cô tiếp bước con phố tương laiDù em bao gồm bướng bao gồm saiThầy cô vẫn bảo không người nào tự tàiQuyết tâm trau dồi miệt màiRồi sau mới sướng mới oai với đờiSinh ra ai chẳng ước ao cườiNhưng người nào cũng khóc chào đời đấy thôiHọc sinh thích hợp phá thích chơiĐó là quy lụât muôn đời sẽ qua...Nói thì tuyệt nhất quỷ nhì maNhưng ai chẳng sợ hãi thứ cha học tròThầy cô trọn kiếp đưa đòDù mưa mặc dù gió phận cò cũng điMỗi khi sắp đến mùa thiTóc thầy thêm bạc tình mắt cô thêm ngầnNào ai than cạnh tranh khổ gầnVì nghề nhà giáo phải cần hy sinhBao người giỏi tiếng thông minhRồi đâu gồm sướng vày khinh chữ thầyMột chữ tất yêu đong đầyNhưng cho dù nửa chữ gọi thầy vẫn nênDưới thì cần kính bề trênNợ thì yêu cầu trả không nên vong tìnhHọc tài học tập trí Trạng QuỳnhVang danh sử sách láng hình quê hương..

Suy suy nghĩ Về Ngày 20-11
Mừng Ngày nhà giáo Việt Nam“Tôn sư trọng đạo” trò làm sao dám quênThầy Cô như cha mẹ hiềnƯơm mầm nhân cách con em nên ngườiRưng rưng khóe đôi mắt ai ơiThương thầy cô giáo phần nhiều nơi…bản làngNơi bao gồm con suối nắm ngangNúi cao, rừng rậm ai màng…viếng thămNơi mà cuộc sống thường ngày khó khănMiếng nạp năng lượng chưa đủ “đi thăm”….bằng gìThành phố quà bánh thiếu chiHoa tươi, tiến thưởng tặng, phong bì….đâu loThôn quê khổ bạn bè học tròThương thầy cô lắm nhưng…lo nuốm nàoPhụ huynh áy náy, mửa naoGia cảnh là vậy, vàng nào…được đâyThầy cô trong những ngày nàyLại đi thăm hỏi đó trên đây từng nhàĐộng viên, yên ủi mẹ chaCho con đến lớp để mà…lớn khônNhà giáo – Kỹ sư trung ương hồnNhưng sao gian khó còn hơn…làm ngoàiSo bì bao gồm đúng, tất cả saiThực tế là vậy mấy ai…tỏ tườngVài lời nhân Lễ Hiến chươngTôn vinh nhà giáo, chặng đường chông gaiTri ân tất cả những aiNgày đêm nuôi dưỡng bản lĩnh mai sauDằn lòng xin nói thêm câu:Biết bao bên giáo vùng sâu sẽ nghèoXa quê, thực trạng gieo neoAi ơi hãy suy nghĩ một điều…Quan tâm
Ơn Thầy Cô
Nhân ngày bên giáo Việt NamThành chổ chính giữa ghi lưu giữ em làm vần thơKính chúc những thầy những côLuôn luôn mạnh mẽ từng giờ đồng hồ bình anLòng thầy mênh mông đại ngànTình cô yêu quý chứa tran hải dương trờiDậy bé cách sống có tác dụng ngườiHành trang kiến thức và kỹ năng vào đời từ bỏ tinLời nạp năng lượng tiếng nói giữ gìnKính trên nhường dưới biết xin, biết chàoHôm nay nhỏ rất tự hàoLòng luôn nhớ công lao của thầyMười năm công sức của con người trồng câyTrăm năm nuôi dưỡng cô thầy bón chămThầy cô vất vả thân tằmNhả tơ rút ruột quanh năm bởi vì tròQua sông là đa số chuyến đòThầy cô thế lái cho bé vào đờiGhi sâu công đức thầy ơiTim con luôn khắc những lời thầy côLàm theo lời dậy bác HồChăm ngoan học giỏi Thầy Cô vui lòng.
LỜI CHÚC
Gửi lời chúc cho tới thầy cô giáoNgười chèo thuyền chở Đạo quý phái sôngBao năm siêng bón sân vườn hồngChờ ngày ra nụ trổ bông thơn lừngNgày kỷ niệm tưng bừng khắp phốMọi con đường đại lộ nở hoaƠn thầy nghĩa tựa công chaRèn từng nhỏ chữ nhằm mà phệ khônBao ngày tháng văn ôn võ luyệnDốc sức mình với chuyến đò ngangBốn mùa mưa gió chẳng màngSớm khuya vẫn lật từng trang sử đờiChồng giáo án là lời chổ chính giữa huyếtTrọn một đời truyền rất là tâmNgày tối đèn sách âm thầmĐưa bầy con trẻ em sánh tầm năm châuCho tổ quốc một color tươi sángCho cuộc đời những áng hùng caCho thêm cuộc sống thường ngày chan hòaCho đời rất đẹp những nhành hoa đủ màuCông ơn ấy biển sâu nào sánhNúi non làm sao vai gánh tri ânHết đến tất thảy một lầnCông thầy cô dạy dỗ cán cân nặng nào bằngLời chúc muộn vầng trăng sáng tỏCùng thời thơ kèm bó hoa tươiHương Vang xin gửi tới ngườiThầy cô lời chúc sáng ngời niềm tin.
Ơn Thầy
Trăm năm Đạo giữ lại ở đờiTiên học chữ Lễ sau rồi chữ VănƠn Thầy khai sáng sủa chữ NhânCông Thầy vun đắp bao lần chữ TâmDạy luôn luôn chữ Hiếu tình thâmKhắc ghi chữ Nghĩa theo năm tháng ngàyChữ Đức Thầy dạy mang đến nayCả luôn chữ Tín mai này lập danhChữ Trung ngấm nghĩa đã thànhCó thêm chữ Chí xứng anh hùng rồiChữ Hướng làm vốn cuộc đờiTheo cùng năm tháng chữ tín đồ đã lênLời Thầy em vẫn không quênBao nhiêu chữ ấy mang mặt suốt đờiCho dù đồ dùng đổi sao rờiƠn Thầy tự khắc cốt gần như lời năm xưa.

Công Ơn Thầy Cô
Kinh mài, chữ giũa, mực nghiênDạy trò nhỏ chữ đẹp mắt duyên học đườngMỗi ngày cắp sách cho trườngƯơm mầm trí thức làm gương bao ngườiLúc thầy new tuổi bố mươiHay thương góp trẻ, hay cười cợt vị thaKhông màn nhung gấm lụa làChỉ chăm bé chữ để đà dạy dỗ rănMong trò học giỏi siêng năngKhơi nguồn trí tuệ, khả năng cho đờiGiáo viên nét xinh rạng ngờiBiết bao núm hệ muôn đời tôn vinhƠn cô nghĩa thắm đậm tìnhTỏa vầng giáo hạnh mang lại mình cầu mơNhân ngày bên giáo làm thơChúc đến hết thảy thầy cô yêu thương nghề!
Tri Ân
Thu tàn trời sẽ sang đôngBồi hồi tấc dạ nhớ ao ước cô thầyNgười trao thèm khát hôm nayChắp cho đôi cánh em cất cánh vào đờiBao chuyến đò lặng không lờiƯơm mầm xanh giỏi rạng ngời tương laiBên trang giáo án miệt màiHao ốm tâm máu năm lâu năm tháng quaTừng câu từng chữ ê aBao lời dạy bảo thiết tha nồng nànMõi mòn sớm tối gian nanNhiều tối tắt giờ đồng hồ ho khan quặn lòngBao chũm hệ đang sang sôngThầy cô luôn luôn mãi vọng trông theo cùngMặc cho mưa gió bão bùngVẫn âm thầm thắp sáng sủa vùng trời mơHôm ni kính dệt vần thơTri ân hai tiếng… vô bờ tương khắc ghiNẻo đời dẫu có thịnh suyDù bao gian cực nhọc mãi ghi ơn dầyMừng ngày đơn vị giáo hôm nayKính dưng lời chúc cô thầy muôn nơiAn khang niềm hạnh phúc rạng ngờiGia can yên ấm trọn đời yêu thương thươngDẫu cho cách biệt ngàn phươngLòng hoài xung khắc khoải vương vấn cô thầy…
Bài thơ tuyệt về lòng biết ơn thầy cô
Thầy cô đó là người mẹ thứ hai của mỗi bọn chúng ta, là tín đồ dịu dắt chúng ta trên con đường đời. Vì thế nên những bài thơ về thầy vô luôn luôn chứa chan tình cảm tương tự như lòng hàm ân sâu sắc.
Chỉ lúc rời xa mái trường nồng nhiệt thì chúng ta mới có thể thấu đọc được những tận tâm mà thầy cô giành cho mình. Thuộc ông lại gần như kỉ niệm ấy qua tổng hợp các bài thơ hày về lòng hàm ân thầy cô được share dưới đây nhé!
Một thời học trò
Thời trung học tập , vào ngôi trường đối kháng giảnHàng cỏ tươi , hoa bươm bướm khoe màuLũ cửa hàng chúng tôi học hành thì lơ đãngNghĩ mang lại hàng quà mặt cổng sân sauChợt cô mang lại , tà áo dài xanh biếcNhư trời xanh , như sóng biển lớn càng xanhÁnh đôi mắt cô thật êm ả dịu dàng tha thiếtVà niềm vui như tố thiếu nữ trong tranhTừ hôm ấy công ty chúng tôi thành chăm chỉQuên trái me chua , quên trái xòai vàngTrong sách bài bác biết bao điều thú vịLòng say sưa như gió lộng mùa sangMột năm học là mấy tuần mấy thángLà mấy ngày mấy giờ phút thần tiênCô mãi sau tỏa hào quang quẻ tỏa sángCho học trò thơm ngạt ngào tuổi hồn nhiên .
Thầy Ơi
Cây phượng già treo mùa hè trên caoNơi bục giảng giọng thầy sao bỗng nhiên thấp:“Các con ráng… trong năm này hè cuối cấp…”Chút nghẹn ngào… những vết bụi phấn tan vỡ lao xao.Ngày trong ngày hôm qua hay tự tháng năm nàoCon nao nức phi vào trường trung họcThương cây lúa nhập vai từ hạt thócThầy ươm mùa vàng, khu đất vọng đồng dao.Mai thầy về, sân trường cũ ở đau?Hay nỗi nhớ phủ vùi theo mèo bụi?Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủiNhọc nhằn như thế nào thầy gửi lại ngày sau?Mai thầy về, mùa call nắng lên caoVai áo bạc đãi như màu trang vở cũCon ý muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứĐã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!

Gửi về giáo viên dạy văn
Có thể bây giờ cô đang quên emHọc trò quá nhiều, làm thế nào cô ghi nhớ hếtXa trường rồi, em cũng đi biền biệtVẫn nhớ lời trường đoản cú nhủ: vẫn về thăm.Có thể bây giờ chiếc lá bàng nonCủa ngày em đi đang úa màu nâu thẫmAi đang nhặt dùm em xác láNhư em thuở nào nghiền lá thân trang thơ ?Ước gì… lúc này chỉ là mơCho em được trở về vùng ấyGiữa đồng đội nối vòng tay thân áiĐược vui-buồn-cười-khóc hồn nhiênEm ghi nhớ hoài tiết học tập đầu tiênLời cô dạy: “Văn học tập là nhân học”Và chẳng ai học dứt bài học làm người!Chúng em nhìn nhau khinh khích tiếng cườiLen lén chuyền tay gói me dầm cuối lớpRồi bây giờ theo mẫu đời xuôi ngượcVị cay chua thuở làm sao cứ ngấm đẫm bờ môiNhững lúc bi quan em nhớ quá – Cô ơi!Bài học tập cũ chẳng khi nào xưa cũ
Khi thầy về nghỉ ngơi hưu
Cây phượng già treo mùa hạ trên caoNơi bục giảng giọng thầy sao bỗng thấp:“Các bé ráng… năm nay hè cuối cấp…”Chút nghẹn ngào… bụi phấn tan vỡ lao xao.Ngày hôm qua hay tự tháng năm nàoCon nao nức lao vào trường trung họcThương cây lúa hóa trang từ hạt thócThầy ươm mùa vàng, khu đất vọng đồng dao.Mai thầy về, sân trường cũ ở đau?Hay nỗi nhớ đậy vùi theo cat bụi?Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn nhức tủiNhọc nhằn làm sao thầy giữ hộ lại ngày sau?Mai thầy về, mùa gọi nắng lên caoVai áo bạc như color trang vở cũCon ước ao gọi sao lòng đau nghẹn ứĐã bao lần bé ngỗ nghịch thầy ơi!
Nghề giáo vinh quang
Nghề công ty giáo muôn thuở vẫn vậyTiễn trò đi là thấy vinh quangMột nghề cao thâm đàng hoàngMỗi năm một chuyến “đò ngang” nhờ cất hộ lòngMặc dù thế không hy vọng báo đápChẳng hổ hang ngần bão táp mưa saThương trò thủy chung ruột ràTrồng cây chỉ mong muốn nở hoa đẹp mắt đềuMặc trời đất bao điều năng độngSự trở nên thiên cuộc sống thường ngày luân hồiĐời bạn từ lúc nằm nôiĐến lúc nhắm mắt new thôi học thầyChẳng so tính vị trí đây nới đóYêu thầy cô để tỏ nhân từ tàiKiến thức không của riêng rẽ aiChỉ cần chịu khó miệt mài tu nhânNgày hiến chương muôn lần ghi tạcNghĩa thầy trò ko khác phụ thân con“Trăm năm bia đá thì mòn”Ơn thầy dạy dỗ lòng son vững bền.
Nghĩa cô thầy mãi không quên
Bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấc giấcSắp qua rồi gần như tháng ngày thân thươngNhững ngày vui của một thuở mang đến trườngĐang phiêu bạt theo từng chòm mây trắng.Con lưu giữ lắm những thời trước đằm thắmCô dậy con từng đường nét chữ vần thơCô đưa bé gõ ô cửa cuộc đờiVà điệu đà của một người con gái.Tâm hồn con, một nỗi bi thương dàiCô ôm ấp, xoa đầu khi bé khócVầng trán cô những vần nhăn se sắtÂu yếm quan sát chúng conTuổi nhỏ tuổi chúng bé nào đâu biết ưu phiềnVẫn ngỗ nghịch call cô là “trại chủ”Và chúng nhỏ là những con cừu bé nhỏCô chăn dắt trên đồng cỏ học thức bao la.Khi đa số ngày cuối của thời học viên sắp quaCon mới giật mình nhận thấy một điều nho nhỏMột tình thương mênh mông và vô tậnCô dành riêng cả cho những bé cừu bé dại chúng con.

Ơn thầy, người sáng tác Vũ Hồng Tâm
Trăm năm Đạo giữ ở đờiTiên học chữ Lễ sau rồi chữ VănƠn Thầy khai sáng sủa chữ NhânCông Thầy vun đắp bao lần chữ TâmDạy luôn chữ Hiếu tình thâmKhắc ghi chữ Nghĩa theo năm tháng ngàyChữ Đức Thầy dạy cho nayCả luôn luôn chữ Tín mai này lập danhChữ Trung ngấm nghĩa sẽ thànhCó thêm chữ Chí xứng nhân vật rồiChữ Hướng có tác dụng vốn cuộc đờiTheo thuộc năm tháng chữ người đã lênLời Thầy em vẫn không quên
Nhớ công ơn thầy, người sáng tác Nguyễn Văn Chiểu
Làm sao quên được ơn thầyCông fan dạy dỗ bao gồm ngày hôm nayNét đầu thầy cần cầm tayRèn con chữ viết mới ngay thẳng hàngNhớ thầy nhớ loại đò ngangTay thầy chèo chống đưa lịch sự bao ngườiNhọc nhằn cực khổ vẫn vuiVì bọn em bé dại vì đời mai sauTừng đoàn thông liền kề nhauDựng xây đất nước sớm mai bằng ngườiNon sông hùng vĩ đẹp tươiCó công thầy đang tô bồi ngày qua
Người lái đò, nguồn sưu tầm
Một đời tín đồ – một loại sông…Mấy ai có tác dụng kẻ đứng trông bến bờ,‘Muốn qua sông phải lụy đò’Đường đời muôn cách cậy nhờ bạn đưa …Tháng năm dầu dãi nắng nóng mưa,Con đò trí thức thầy gửi bao người.Qua sông gửi lại nụ cườiTình yêu xin tặng người thầy kính thương.Con đò mộc – mái tóc sươngMãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,Khúc sông ấy vẫn tồn tại đâyThầy đưa tiếp gần như đò đầy qua sông…
Công ơn thầy cô, người sáng tác Trương Văn Thi
Kinh mài, chữ giũa, mực nghiênDạy trò bé chữ đẹp duyên học tập đườngMỗi ngày cắp sách mang đến trườngƯơm mầm học thức làm gương bao ngườiLúc thầy bắt đầu tuổi ba mươiHay thương giúp trẻ, hay mỉm cười vị thaKhông màn nhung gấm lụa làChỉ chăm con chữ để đà dạy dỗ rănMong trò học giỏi siêng năngKhơi nguồn trí tuệ, kĩ năng cho đờiGiáo viên nét trẻ đẹp rạng ngờiBiết bao cố hệ muôn thuở tôn vinhƠn cô nghĩa thắm đậm tìnhTỏa vầng giáo hạnh cho mình mong mơNhân ngày đơn vị giáo có tác dụng thơChúc mang lại hết thảy thầy cô yêu nghề!
Tấm lòng thanh cao, nguồn sưu tầm
Lòng thầy hiền lành thanh caoBảng đen phấn trắng xiết bao nghĩa tìnhThương tà áo trắng xinh xinhHọc trò tinh nghịch ánh mắt thơ ngâyCho cho dù vất vả đắng cayĐứng trên bục giảng vẫn say cùng với nghềĐâu cần hứa hứa tuyên thềTrái tim son đỏ đêm về trở trănQuyết trung khu vượt phần nhiều khó khănCho thuyền cập bến bình an ai ơiCác em đi bốn phương trờiDõi theo bội bạc tóc gởi lời yêu thương thương
Cảm ơn thầy cô, tác giả Kim Huê
Em yêu thương bục giảng của thầyYêu luôn trang giấy với tương đối đầy đủ chữ saiTuổi thơ chưa biết mảy mayNhờ thầy dạy dỗ dỗ mà lúc bấy giờ nên ngườiChính tả khi ăn điểm mườiCô khen cô thưởng mang đến đôi bút chìBây giờ đồng hồ cô đang làm gì?Khi em khôn to cô thì già nuaCuộc đời gửi đẩy đẩy đưaTrường xưa lối cũ em không lần vềChiều đông sương lạnh tứ bềHai mươi, mười một tết nghề giáo viênChúc cho cô trẻ như tiênChúc thầy sức mạnh triền miên ko giàVà xin chúc cho cả nhàĐứng bên trên bục giảng thiệt là vui tươi

Tri ân, tác giả Thái Tài
Thu tàn trời sẽ sang đôngBồi hồi tấc dạ nhớ ý muốn cô thầyNgười trao ước mong hôm nayChắp mang đến đôi cánh em cất cánh vào đờiBao chuyến đò yên không lờiƯơm mầm xanh tốt rạng ngời tương laiBên trang giáo án miệt màiHao bé tâm tiết năm dài tháng quaTừng câu từng chữ ê aBao lời khuyên bảo thiết tha nồng nànMõi mòn sớm tối gian nanNhiều đêm tắt tiếng ho khan quặn lòngBao nạm hệ vẫn sang sôngThầy cô luôn mãi vọng trông theo cùngMặc mang đến mưa gió bão bùngVẫn lặng lẽ thắp sáng vùng trời mơHôm ni kính dệt vần thơTri ân nhì tiếng… vô bờ khắc ghiNẻo đời dẫu có thịnh suyDù bao gian nặng nề mãi ghi ơn dầyMừng ngày nhà giáo hôm nayKính dâng lời chúc cô thầy muôn nơiAn khang niềm hạnh phúc rạng ngờiGia can ấm cúng trọn đời yêu thươngDẫu cho cách quãng ngàn phươngLòng hoài tự khắc khoải vương vấn cô thầy…
Em mãi tương khắc ghi, người sáng tác Trần Văn Nghệ
Thời gian mặc dù mãi dần trôiCon thuyền trí thức suốt đời thầy mangLật từng cuốn vở sang trọng trangĐong đầy cam kết ức muôn vàn niềm yêu.Nhớ thầy cô đa số sớm chiềuTận trung ương chỉ dạy hồ hết điều sáng sủa soiCho em vững phi vào đờiTương lai trí tuệ tỏa sáng mai sau.Tóc thầy tiếng đã bạc bẽo màuĐêm ngày thầy vẫn chăm bè lũ em thơMong bọn em dựng cơ đồNước non Đất Việt vào mơ ngôi trường tồn.Nay giờ đồng hồ em đã mập khônChúc thầy cô mãi giữ lại hồn non sôngViệt phái mạnh sáng mãi trời hồngChúng em ghi nhớ xung khắc công ơn thầy.
Thơ 4 chữ về thầy cô ngắn
Thơ 4 chữ về thầy cô mặc dù ngắn gọn tuy nhiên rất rực rỡ và tuyệt hảo nên luôn thu hút sự quan tâm mạnh mẽ từ chúng ta đọc. Tổng phù hợp những bài bác thơ được chọn lọc sau đây chứa đựng hết sức nhiều chân thành và ý nghĩa sâu sắc, mang nhiều tâm tư nguyện vọng tình cảm của những cô cậu học tập trò.
Cùng phát âm những bài xích thơ chân thành và ý nghĩa dưới đây để lưu giữ về những kỉ niệm tươi vui của thời tx thanh xuân nhé. Đặc biệt vào ngày lễ hội 20/11 sắp tới đây đây, hãy chọn cho mình những bài thơ về thầy cô giáo tuyệt và ý nghĩa nhất để hoàn toàn có thể thể hiện lòng biết ơn của chính mình nhé!
Cô giáo thân yêu
Rời trường vẫn lâuNhưng em vẫn nhớLời dạy của côHọc hành yêu cầu ngườiGiọng cô dịu hiềnẤm áp yêu thương thươngMang bao kiến thứcChắp cánh vào đời
Cô giáo là cô tiên
Cô em hết sức hiềnĐẹp rộng cô tiênCô cực kỳ thương emThương nhiều người nữaDù là trưa hèTrời luôn luôn nóng gắtCô vẫn hăng sayDạy từng bé chữCô ơi! Cô ơi!Em yêu thương cô nhiềuEm sẽ siêng họcCố sao cho giỏiKhông phụ lòng côMai sau em lớnCó ích cho đời
Người người mẹ hiền trang bị 2
Buổi sáng sủa thức giấcThấy ánh khía cạnh trờiNgời ngời mắt mẹLời lẽ nhẹ dàngCàng thêm vui sướngBước chân nhẹ nhàngVang vang giờ đồng hồ hátBóng đuối sân trườngHương thơm non rượiDưới ánh mặt trờiCô mỉm cười thật tươiMắt cô sưởi ấmTâm hồn vào emKhuôn khía cạnh thơ ngâyLoà nhoà mắt ướtMái tóc mượt màCả bàn tay côXinh xinh nóng ápLàm bao chuyện lạHai đôi mắt ấyGợi dậy vào emĐem bao cầu vọngMang đến đến người

Yêu lắm ngôi trường lớp ơi
Em yêu thương mái trườngCó mặt hàng cây mátXôn xao khúc hátRộn vang tưng bừngNhững giờ ra chơiSân ngôi trường nhộn nhịpKhi nào tất cả dịpMọi chúng ta ghé thămNơi trên đây biết baoBạn bè trang lứaThầy cô dạy dỗ bảoCho em bước vàoLời cô ngọt ngàoThấm từng trang sáchCô dạy bao cáchGiảng bài xích thật hayNhững ngày nghỉ ngơi họcEm thấy lưu giữ trườngNào các bạn ơiGắng đi học đềuCó tối trong mơBỗng cười cợt khúc khíchThích ơi là thíchNgỡ vẫn ở lớpCùng các bạn đùa vui
Ơn thầy
Viên phấn bên trên tayThầy dạy dỗ em chữBụi phấn cất cánh bayLàm tóc thầy trắngMỗi mùa trôi quaThầy xưa sẽ giàĐời luôn luôn nở hoaTừng lời giảng ấyHọc sinh mập dầnĐầy đầy đủ hành trangNghĩa tình dày dặnKhôn lớn phải ngườiChúng em ko quênƠn fan đi trướcDạy dỗ bao ngày
Cuối Hè – Tác Giả: Hồng Ánh
Cuối hè mây trắngĐi search ca daoMưa giông mưa ràoĐi search ruộng hạnTrái bòng rám nắngĐi tìm kiếm mắt emCành phượng im lìmĐi tìm lá biếcDòng sông vào vắtTìm cánh buồm xaCó bác trâu giàĐi tra cứu bóng mátGió buông câu hátĐi kiếm tìm bờ treMùa cạn ngày hèEm mơ mang đến lớp.
Hè Về – Tác Giả: Thu Thảo
Đàn chim se sẻHót bên trên cánh đồngBạn ơi biết khôngHè về rồi đóChiều nay các bạn gióMang nồm về đâyÔi new đẹp thay!Phượng hồng mở mắtDòng sông trong vắtTrườn lên bến bãi xaMột chuyến đò quaMang theo bạn thân bướmCánh diều bay lượnThênh thang lúa đồngBạn ơi yêu thích không?Hè về rồi đó!

Em Yêu mùa hè – Tác Giả: Thu Hằng
Em yêu thương mùa hèCó hoa sim tímMọc bên trên đồi quêRung rinh bướm lượn
Thong thả dắt trâuTrong chiều nắng xếEm hái sim ănTrời, sao ngọt thế
Gió mát sườn lưng đồiVe ngân ra rảTrên cao sống lưng trờiDiều ai vừa thả.
Thả Diều – Tác Giả: Nhược Thu
Chiều dần dần tắt nắngGió bồng lên caoCánh đồng lúa chínHương thơm ngọt ngàoBé vui hớn hởTung cánh diều lênDiều bay trong gióGiữa trời mông mênhDiều bay cao vútGặp bạn mây xanhThỏa bao mơ ướcDiều bay vòng quanhBé thầm hy vọng ướcĐược như cánh diềuBay vào vũ trụKhám phá bao điều.
Sáng mùa nắng – Tác Giả: Trang Hạ
Sáng mau chóng mùa hèTrời thật đuối mẻGió thổi nhè nhẹNắng xẹp xuống sân.
Buổi trưa hèBuổi trưa lim dimNghìn bé mắt láBóng cũng nằm imTrong vườn cửa êm ả.Bò ơi, trườn nghỉSau buổi cày maiCó gì ngẫm nghĩNhai mãi, nhai hoài…
Lặng Lẽ Chiều ni – Tác Giả: Nguyễn Nhật Ánh
Lặng lẽ chiều nayLặng lẽ mùa hèSân trường vắngVà lòng tôi cũng vắngMuốn tặng kèm emMột chùm phượng thắmTôi nhờ mùa hèBẻ hộ tôi.
Bẻ hộ tôiMột nỗi lưu giữ xa vờiCắm xuống đấtĐể mọc lên trái đắngChút tình tôi thì thầm lặngHát thành lời ve sầu kêu.
Gửi mùa hèGiữ hộ chút tình yêuKhi phân tách xaVẫn ghi nhớ ngày chạm mặt lạiLúc ấyEm bao gồm là cô gáiĐốt tôi bằng ngọn lửaCủa riêng em?
Mùa Hè nồng nàn – Tác Giả: Tế Hanh
Mùa hè nồng cháyỞ trên má emMùa đông lạnh lẽoỞ trong lòng em.
Nhưng có một ngàyHỡi em!Mùa đông vẫn trên máMùa hè đang trong tim.
Giữa nắng nóng Hè – Tác Giả: Mai Văn Hoan
Giữa nắng và nóng hè oi ảEm là giò phong lanThả làn hương nhè nhẹMơ màng cả không gian.
Giữa nắng nóng hè oi ảEm là mưa bóng mâyĐất trời chừng nhẹ lạiKhung vườn xanh trơn cây,
Giữa nắng hè oi ảEm là nước hồ nước thuBơi trên ao nước ấyAnh thành người mộng du!
Trưa Hè – Tác Giả: trường đoản cú Dạ Thảo
Trưa hè gió thổiHoa phượng lung layCánh hoa rụng bayNhư bạn bè bướm lượnTiếng ve ca rộnNghe như tiếng đànTrưa hè liên hoanHoa bay ve hát.
Buổi Trưa Hè – Tác Giả: Nguyễn Lãm Thắng
Buổi trưa lim dimNghìn con mắt láBóng cũng nằm imTrong vườn cửa êm ả.Bò ơi, trườn nghỉSau buổi cày maiCó gì ngẫm nghĩNhai mãi, nhai hoài…
Giấc Mơ Trưa – Tác Giả: Hoàng Nhuận Cầm
Giữa giữa trưa hèVe kêu e… e….trời ko mát mẻNhưng được nghỉ hèkhông học nên khỏeEm ưng ý mùa hè.
Mùa Hè Của Em – Tác Giả: Đỗ quang quẻ Vinh
Mùa hè tới rồiCảnh đồ dùng bồi hồiLòng loáng bối rốiVì sắp tới xa trườngDù hè gồm đẹpVới nắng xoàn tươiPhượng đỏ rực trờiBằng lăng tím biếcLòng luôn tha thiếtLời cô thân thươngTình bạn vấn vươngĐậm sâu kí ức.
Mùa Hè – Tác Giả: Đỗ Quốc Thuấn
Hè về hè vềPhượng nở phượng nởVe kêu ve veHè cho tới hè về.Sáng bừng ánh lửaSáng cháy màu sắc hoaMàu hoa phượng đỏBáo hiệu hè về.Tiếng ve sầu râm ranTrong lòng vui sướngĐồng ca mùa hạLà ở trong nhà ve.Hè về hè đếnTụi nhỏ dại rất vuiMặt Trời lan nắngCháy rộp mùa hè.
Tiếng ve Sầu – Tác Giả: Thụy Anh
Nhà anh đầu suốiNhà em cuối dòngSuối bao gồm một lòngSao tình đôi ngảKể tự mùa hạ.Tê tái ve sầuĐêm thắp đèn dầuChúng bản thân ngồi họcGiờ anh đi đâuChong đèn, em khóc.

Ngày Hạ ko Nắng – Tác Giả: Đinh Thu Hiền
Hôm ni ngày hạTrời ko nắng buôngGió vờn cuối ngõLùa tím hoàng hônHoa về theo gióĐã tàn dung nhan hươngBao nhành phượng đỏThì vừa nuối tiếc thương?Em ngồi bó gốiNước loang láng câyChút tình ứ lạiHững hờ như mâyVe kêu ngập lốiBằng lăng đẫm buồnBước qua phố cũThấy mình cô đơnNgày hạ không nắngLòng hóa cũ mònMột mình nhắm mắtĐem mùa che chôn
Hè Về – Tác Giả: Hoàng Hưng
Mùa hè bỗng dưng tớiLời ru ngọt ngàoLá chuyển lao xaoMùa hè nắng và nóng cháyNhưng diều vẫn bayTrời hè xanh biếcCánh diều cầu mơTuổi thơ ngào ngạtMùi hoa cỏ thơmRơm khô đắp đốngVàng rực góc vườnMùa hè cùng trẻHát vang khúc hátHè về, hè về
Thơ về thầy cô 20/11
Bên cạnh đều món quà cùng lời chúc ý nghĩa sâu sắc thì vấn đề gửi gần như vần thơ về thầy cô nhân thời cơ 20/11 cũng là trong số những món vàng vô cùng ý nghĩa sâu sắc đấy, chúng để giúp đỡ bạn nói lên tình yêu yêu thương, lòng biết ơn tương tự như sự kính trọng tới những người cô, người thầy.
Dưới đó là tổng hợp số đông bài thơ về thầy cô 20/11 nhưng mà Vài trang bị hay ho muốn share đến chúng ta đọc, giúp bạn đọc có thể dễ dàng bộc bạch tình cảm của mình tới những người thần đáng tôn trọng trong thời điểm dịp lễ trọng đại này!
Nguyện ước
Hơn nửa thế kỷ rồi vẫn nhớ như inKhông thuộc bài thầy phạt quỳ mỏi gốiNhưng mình hiểu thầy ko hề có tộiMuốn trò ngoan biết lỗi để học bài
Ngày xưa thầy cơm trắng cũng độn ngô khoaiÁo rách cổ phải chằm đi vá lạiĐức tính thầy là người nhẫn nạiUốn nắn trò mang đến măng thẳng thành tre
Ta trưởng thành nhờ đã biết lắng ngheNhững lời dạy – công của thầy thuở trướcNay hưu rồi vẫn còn ngồi nguyện ướcLắng nghe thầy khuyên nhủ bảo những điều hay.
Khi thầy về hưu
Cây phượng già treo ngày hè trên caoNơi bục giảng giọng thầy sao bất chợt thấp:“Các bé ráng… năm nay hè cuối cấp…”Chút nghẹn ngào… lớp bụi phấn đổ vỡ lao xaoNgày hôm qua hay tự tháng năm nàoCon nao nức lao vào trường trung họcThương cây lúa nhập vai từ phân tử thócThầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng daoMai thầy về, sân trường cũ nằm đau?Hay nỗi nhớ bao phủ vùi theo cát bụi?Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủiNhọc nhằn như thế nào thầy gửi lại ngày sau?Mai thầy về, mùa điện thoại tư vấn nắng lên caoVai áo bạc tình như màu sắc trang vở cũCon muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứĐã bao lần bé ngỗ nghịch thầy ơi!

Mãi lưu giữ 20/11
Bước đường quên cả gian laoCông ơn trời bể nhờ cất hộ bao ân tìnhThầy Cô quên cả thân mìnhChữ yêu ngọt ngào và lắng đọng hành trình lượn theoThác nghiêng soi trơn trăng treoƠn cao nghĩa nặng gió reo tặng ngườiBên bờ suối vắng ngắt rạng ngờiMát trong trong sáng từng lời nhờ cất hộ traoNhớ về giọng nói ngọt ngàoMơ yêu thương trò tốt ánh hào lung linh…
Tri ân thầy cô
Kính chúc thầy cô sức khỏe tràn!Nhân ngày lễ đến, rộn ca vangTri đậc ân cử, trung khu trong sángDậy dỗ trò ngoan học tập vững vàng!Đất nước mong đợi người xứng đáng!Công thành toại nguyện, mãi vinh danhƠn tín đồ chỉ dẫn, bao tri thứcCảm khái mang đến đời trí tuệ khai!
Trường cũ
Đã lâu rồi không về viếng thăm trường cũNhớ mặt hàng cây nhớ ghế đá thân thươngNhớ thầy cô nhớ rất nhiều buổi tung trườngNhớ lớp học ôi vô vàn mến nhớThời gian ơi xin hãy xoay trở lạiMang em về đáng nhớ dấu yêuNgồi chỗ đây cơ mà nhớ lại bao điềuThầy cô đã mở con đường em tiếp bướcNgày bây giờ những gì em tất cả đượcNhờ thầy cô vun đắp kỹ năng và kiến thức emThầy trồng cây cho bóng non sau nàyCô ươm trái mang đến vườn xanh rì mãiNgày xưa ơi nhớ những ngày thơ dạiVẫn có thầy và các bạn mãi mặt ta.
Ơn thầy
Hạnh phúc vinh quang bởi các thầyVì đời sự nghiệp ấy trồng câyCho mặc dù sóng gió không thể nảnCám dỗ loại đời vẫn tiếp tục sayĐất nước ơn bạn công dạy dỗ dỗQuê mùi hương nặng nghĩa trước hiền lành tàiTình yêu trách nhiệm ngang trời biểnTạc dạ ghi lòng chẳng nhạt phai.

Chúc mừng thầy cô
Mừng ngày giáo dục đào tạo đẹp hồng tươiTết của thầy cô rạng nhan sắc ngờiNắng sớm lung linh trong cả nướcNhân dân hâm mộ chúc hầu hết trờiYêu nghề dạy dỗ nhiều trọng tâm đứcMến nghiệp thuộc xây quá xuất xắc vờiVững chắc tinh thần kiến thức chuẩnĐưa thuyền đất nước mạnh muôn đời…
Thầy
Cơn gió vô tình thổi mạnh dạn sáng nayCon đột thấy tóc thầy bạc đãi trắngCứ tự nhủ rằng kia là bụi phấnMà sao lòng xao xuyến mãi ko nguôiBao năm rồi? Đã bao năm rồi hở? Thầy ơi…Lớp học tập trò ra đi, còn thầy sinh hoạt lạiMái chèo kia là các viên phấn trắngVà thầy là bạn đưa đò nên mẫnCho chúng con lý thuyết tương laiThời gian ơi xin dừng lại đừng trôiCho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữaGọi giờ thầy với tất cả tin yêu…

Lời trầm thầy tôi
Có rất nhiều chiều hè, phượng đỏ rơiCòn đâu năm cũ, sắp qua rồiThương người bạn cũ, ân sâu nặngNhớ lại thầy xưa, tình chẳng phôiMuốn được mang lại đi, thầy buộc phải cóTâm thành đón nhận, lẽ trò tôiCho chưa phải mất, tình muôn thuởNhận được đời vui, nghĩa thay thôi.
Cô thầy tôi
Trong trường vất vả dạy lũ conChẳng hổ hang gian lao quãng thân mònLó sáng bình minh cơm mãi vộiVề tối lịm tắt bữa chưa ngonÂm thầm chỉ dẫn ơn luôn nhớLặng lẽ khuyên răn nghĩa vẫn trònÁo đẫm các giọt mồ hôi toàn bụi phấnCô Thầy khổ nhọc tựa ngàn non.
Thơ về thầy cô bởi tiếng anh
Thay vì trao bộ quà tặng kèm theo muốn món xoàn hay lời chúc thì họ cũng rất có thể gửi hồ hết bài thơ về thầy cô bằng tiếng anh cho thầy cô của chính mình để vắt cho lời cảm ơn, tri ân sâu sắc. Cùng với những bài thơ hay nhân thời cơ 20/11 chắc chắn thầy cô của bạn sẽ cảm nhận thấy tình cảm của công ty ngay thôi.
Tổng hợp gần như bài thơ về thầy cô bằng tiếng anh được chia sẻ dưới trên đây mang văn bản rất sâu sắc, bộc lộ được sự vất vả của thầy cô cũng như thay lời tri ân và lời cảm ơn tới thầy cô của bọn chúng ta!
Nghe thầy gọi thơ – è cổ Đăng Khoa
Em nghe thầy phát âm bao ngàyTiếng thơ đỏ nắng và nóng xanh cây quê nhàMái chèo nghe vọng sông xaÊm êm như tiếng của bà năm xưa
I listen to teachers every dayGreen poetry sunny green tree homeThe rowdy river is far awayAs quiet as her old voice
Nghe trăng thủa hễ tàu dừaRào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trờiThêm yêu tiếng hát mẹ cườiListen khổng lồ the moon moving coconut boatThe fence blows the rain from the skyMore love singing mother laugh
Thưa Thầy – Tạ Nghi Lễ
Thưa thầy, bài học chiều nayCon vứt quên xung quanh cửa lớpDưới cội phượng già,Nằm nghe chim hótCon hóa bản thân thành bướm với hoaThưa thầy bài tập hôm quaCon cho vào ngăn khóa kín
Teacher, this afternoonI left the classroomUnder the old phoenix,listening to lớn birds singingYou turn into butterflies và flowersDear teacher yesterdayI put the lock

Mải lượn lờ theo từng vòng sóngCái ngã điệu đàng, sảnh trượt patinThưa thầy, bên ly cà phê đenCon đốt thời hạn bằng khói thuốcSống cho chính mình và không lúc nào mơ ướcMình sẽ là ai? Tôi đang là ai?Thưa thầy, qua ngõ công ty thầy khuya nayCon vẫn thấy một vầng trăng nóng sáng
Loosened by each waveThe saddle, the skating rinkDear teacher, next to lớn a cup of black coffeeI burn time with smokeLive for yourself và never dreamWho will be? Who will I be?Dear teacher, through the late night teachersI still see a bright moon
Thầy ngồi bên bàn phẳng lặngSoạn bài bác trong giờ đồng hồ ho khanThưa thầy, cho là nhận: điều giản đơnSao nhỏ học hoài không thuộcĐể hiện giờ khi bé hiểu đượcBiết làm sao tạ lỗi cùng thầy
He sat quietly at the tableWrite in the coughTeacher, khổng lồ receive: simple thingsWhy bởi not you study again?For now when you understandKnow how to apologize lớn the teacher
Cô ơi
Rời mái trường thân yêuBao năm rồi cô nhỉ?Trong em luôn đọng lạiLời khuyên bảo của côNgày ấy vào mùa thuBước chân em rộn rã…Cô ko lời từ bỏ giãXa trường tự thời điểm nàoEm ngỡ như chiêm baoCô về đâu, chẳng biết?
Thầy và chuyến đò xưa
Lặng xuôi năm tháng êm trôiCon đò nói chuyện một thời rất xưaRằng tín đồ chèo kháng đón đưaMặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiềuBay lên tựa mọi cánh diềuKhách ngày xưa đó ít nhiều lãng quênThe year is drifting smoothlyThe ferryman told a very old storyThat the paddle to lớn fightEven though the dust in the middle of lunch falls muchFly up khổng lồ the kitesThose old days that much forgottenRời xa bến nước quên tênGiờ sông lạng lẽ buồn tênh giờ cườiGiọt sương rơi mặn mặt đờiTóc thầy bạc bẽo trắng thân trời chiều đôngMắt thầy mỏi mòn xa trôngCây đơn nhất đứngGiữa mẫu thời gian…Leaving the country forgot the nameNow the river was quiet & sadDew drops salty lifeWhite hair teacher in the afternoon skyMy eyes wear outHelpless standing inthe middle of the timeline …
Thầy tôi
Tác đưa Amelia Jane (dịch bởi: aroma)Nào thuộc nhớ thứ nhất tiên gặp mặt gỡEm – một đứa trẻ đầy bỡ ngỡMỉm môi mỉm cười thầy thanh thanh nói khẽ“ nào cô bé, họ làm bạn nhé”Và cứ thế, như bao học tập trò khácThầy chỉ em từng phút từng ngàyThầy đang trở thành cả thế giới, cảm ơn!Nhớ lần trước tiên em khóc nhèVấp bửa đầu đời làm cho em gục ngãMỉm môi cười thầy dìu dịu nói khẽ“ như thế nào cô bé, thầy sát bên rồi nhé”Rồi cứ thế, mọi khó khăn tan biến,Em bước tiếp cho dù đời còn giông tốSóng gió đang qua tạo nên em của ngày hôm nay.Thầy còn nhớ ngày tim thầy tan vỡ?Khúc mắc chuyện đời cùng với người cha thân yêuVẫn mỉm cười em dìu dịu nói khẽ“Nào chớ lo, em bên thầy rồi nhé”Thầy quan sát em với với ánh mắt ngày xưaVà ngày đó, em biết thầy cũng thếCũng sợ hãi và lẩn trốn như ai.Thầy còn nhớ, ngày em rời xa mái trường?Để bước tiếp tuyến đường phía trướcVẫn mỉm cười, thầy nhẹ nhàng nói khẽThầy nghỉ ngơi đây, vẫn trong thâm tâm emẤm áp những cái ôm, dìu dịu từng lời nóiThầy khuyên nhủ em gạt mọi sự sợ hãiĐể theo đuổi mong mơ hằng ôm ấpThầy ghi nhớ chứ, ngày em biến chuyển cô giáo,Thầy dìu dịu dựa ghế đá bên emVẫn nụ vười và các giọng nói ân cần“ Thầy ngơi nghỉ đây, để xem em tiếp bước”Thầy quan sát em với anh mắt tự hàoNhư phụ huynh nhìn bé mình chập chữngVà bây chừ đến phiên em tưởng nhớNgày thầy chiều chuộng yên nghỉ ngơi dưới đất sâuLòng đất sau sao chôn được lời vồ cập thầy căn dặnƠn thầy em xin mãi tự khắc ghi.

The Teacher
Remember when we met?When I was just a kid.And you said khổng lồ me,“It’s okay, we’re all friends here.”And treated me like a normal kid?Well even if you don’t,Thank you, as you now mean the world to lớn me.Remember when I first cried in front of you?When times were tough for me.And you said to me,“It’s okay, I’m here.”And it all seemed a little better?Well even if it’s slipped your mind,It made me who I am today.Remember when you fell apart?You couldn’t cope without your Dad.And I said lớn you,“It’s okay, I’m here for you.”And you put back up your mask?Because it had slipped that day và I saw,The real you, scared & hiding.Remember when I left you?To move on to my next stage.And you said to lớn me,‘I’ll always be here for you.’And we hugged and talked for hours?You wanted me lớn chase my dreams,And helped me through my fear.Remember when I became you?And you took khổng lồ the sidelines.And I said to lớn you,‘I’m here to carry on.’And you watched like a proud parent,As I took my first steps?Now it’s me remembering you,As you lie in the ground.I’ll always remember your calming voice,And be grateful for what I found.(Tác giả: Amlia Jane)
Nào cùng nhớ lần đầu tiên tiên gặp gỡ
Em – một đứa trẻ em đầy bỡ ngỡMỉm môi mỉm cười thầy thanh thanh nói khẽ“Nào cô bé, chúng ta làm bạn nhé”Và cứ thế, như bao học tập trò khácThầy chỉ em từng phút từng ngàyThầy đang trở thành cả cố kỉnh giới, cảm ơn!Nhớ lần thứ nhất em khóc nhèVấp vấp ngã đầu đời có tác dụng em gục ngãMỉm môi cười cợt thầy nhẹ nhàng nói khẽ“Nào cô bé, thầy ở bên cạnh rồi nhé”Rồi cứ thế, mọi trở ngại tan biến,Em cách tiếp mặc dù đời còn giông tốSóng gió đã qua làm cho em của ngày hôm nay.Thầy còn ghi nhớ ngày tim thầy tung vỡ?Khúc mắc chuyện đời với người cha thân yêuVẫn mỉm cười em dìu dịu nói khẽ“Nào đừng lo, em mặt thầy rồi nhé”Thầy chú ý em với với ánh nhìn ngày xưaVà ngày đó, em biết thầy cũng thếCũng thấp thỏm và lẩn trốn như ai.Thầy còn nhớ, ngày em rời khỏi mái trường?Để cách tiếp con đường phía trướcVẫn mỉm cười, thầy nhẹ nhàng nói khẽThầy làm việc đây, vẫn trong trái tim emẤm áp các chiếc ôm, dìu dịu từng lời nóiThầy khuyên nhủ em gạt đều sự sợ hãiĐể theo đuổi mong mơ hằng ôm ấpThầy lưu giữ chứ, ngày em trở thành cô giáo,Thầy nhẹ nhàng dựa ghế đá bên emVẫn nụ vười và tiếng nói ân cần“Thầy sinh hoạt đây, để nhìn em tiếp bước”Thầy quan sát em với anh mắt tự hàoNhư bố mẹ nhìn con mình chập chữngVà hiện thời đến phiên em tưởng nhớNgày thầy chiều chuộng yên ngủ dưới đất sâuLòng đất sau sao chôn được lời ân cần thầy căn dặnƠn thầy em xin mãi tự khắc ghi.

A Teacher is
Someone who is wiseWho cares about the students và wears no disguiseBut is honest and xuất hiện and shares from the heartNot just lessons from books, but life where you areA teacher takes time to help & tutorWith english or math or on a computerIt’s (Teacher’ name) who’s patient, even in stressWho never gives less than the very bestNot that I was the perfect student, but you were the perfect teacher for me!Happy Vietnamese Teachers’ Day!
Người thầy là
Một người giỏi giangQuan tâm đến học sinh và không thể giả tạoMà rất tâm thành và share từ đáy lòngKhông chỉ những bài học trong sách vở, nhưng còn bài học từ cuộc đờiNgười thầy dành thời hạn kèm cặpTiếng Anh, Toán, giỏi Tin họcĐó là thầy ………, một người luôn luôn kiên nhẫn ngay cả mệt mỏi nhấtNgười luôn đưa về những gì tốt đẹp nhấtEm không hẳn người trò hoàn hảo, cơ mà thầy là người thầy tuyệt vời và hoàn hảo nhất nhất đối với em!Chúc mừng Ngày công ty giáo Việt Nam
Thơ về thầy cô tự sáng sủa tác
Gửi đến độc giả tổng vừa lòng những bài xích thơ về th