“Nỗi nhức khi ghen ông xã nó cực nhọc tả lắm. Nó vừa tức, vừa uất ức, vừa căm giận vừa run sợ khắc khoải”. Đó là lời chổ chính giữa sự của Dạ Thảo (nhân vật dụng người bà xã trong phim) và cũng là nỗi lòng của từng nào người thanh nữ khác trong buôn bản hội, vị không đớn đau nào bằng một tình yêu bị sẻ chia, không đắng cay nào rộng khi cần sống kiếp thông thường chồng! Sự hờn tị đã khiến cho người đàn bà phải nhen nhúm những đo lường và thống kê để hy vọng độc chỉ chiếm trọn vẹn niềm hạnh phúc cho riêng rẽ mình. Tuy nhiên, tình thân phải tới từ hai trái tim từ nguyện và nó không có chỗ cho việc toan tính, thủ đoạn.

Được chuyển thể từ tiểu thuyết “Chữ Trinh” của Hạ Thu, bộ phim truyện xoay quanh mẩu chuyện của “hai bạn vợ” Trinh Trinh với Dạ Thảo với nhị xuất thân, hai thực trạng khác nhau nhưng tất cả chung một người ông xã – chũm Khải.

Khi bên thuốc Hòa Hưng Đường – tận tâm của tổ tiên để lại bị tín đồ chú mang rao bán, thay Khải đã vì chưng tâm nguyện của cha, vì chưng ước ao ước của bà mẹ mà mua lại nhà thuốc với việc trợ góp của ông phân phát – người bạn thân của thân phụ anh.Tuy nhiên, chũm Khải đề xuất cưới Trinh Trinh – đàn bà của ông phân phát – vị lời giao ước thời trước của nhì gia đình, trong những lúc Khải vẫn có người yêu là Dạ Thảo. Ko đành lòng bạc nghĩa người yêu, cũng cấp thiết làm khác rộng trước ân huệ quá béo của ông Phát, Khải đành cưới Trinh Trinh.

Ngày cưới của Khải, Thảo mang đến tận ngõ hoa nhằm trông thấy bạn mình yêu sánh song cùng cô bé khác, trong trang phục chú rể. Thảo gục khóc tức tưởi.

Tưởng rằng đang lạc mất nhau mãi mãi, Thảo chấp nhận lấy Tỉn – người bạn trai cùng quê thầm yêu cô từ lâu – như một phương pháp chôn vùi nỗi nhức với Khải.

Nhưng khi Thảo sẵn sàng phát thiệp hồng thì Khải trở lại bên cô bởi vì anh không tìm kiếm được niềm hạnh phúc với Trinh Trinh khi cô thú nhận mình đã mất trinh trắng, vẹn nguyên lúc trở về với Khải. Sự tự ái của một gã đàn ông gia trưởng, sự khó tính vì nhận định rằng ba má Trinh ước ao gài mình “đổ vỏ”, Khải đay nghiến Trinh, quấy rầy và hành hạ cô và tìm về với Dạ Thảo.

Dâng hiến mang đến Khải mẫu quý giá chỉ vẹn nguyên của một tín đồ con gái, Dạ Thảo được Khải nồng hậu yêu thương và quyết cưới cô làm cho vợ. Càng yêu thương, trân trọng Thảo, Khải càng khinh ghét và kinh tởm Trinh Trinh. Bấy giờ đồng hồ Khải sẽ là ông nhà lớn nên đã đem lại cho Thảo một cuộc sống thường ngày sung túc.

Sự đầy đủ đầy vật chất khiến Thảo bắt đầu sa đọa với dần chuyển đổi tính phương pháp để trở thành con fan thủ đoạn hơn.Cô quăng quật rơi đứa con của bản thân với Khải khiến anh cực kì đau đớn. Trong khi đó, Trinh Trinh lại lặn lội đi kiếm và mang đứa bé bỏng về nuôi dưỡng. Sự hy sinh, nữ tính và tận tụy của Trinh Trinh dần khiến cho Khải yêu dấu và tự từ lạnh nhạt với Thảo.

Linh cảm của một người phụ nữ khiến Thảo lo sợ, cô đã tìm giải pháp hãm sợ Trinh Trinh để né “kiếp tầm thường chồng” …

Trên bối cảnh nói về “chữ trinh” của hai người vợ, bộ phim gửi gắm thông điệp: Chữ trinh của một người thiếu nữ dù đặc biệt quan trọng nhưng nó chưa phải là thước đo nhận xét nhân cách, phẩm hạnh của một tín đồ phụ nữ.
Hai tín đồ vợ thay mặt cho hai đường “chữ trinh”. Một Dạ Thảo với chữ trinh vào trắng, nguyên vẹn về hình thức để dâng tặng cho người bọn ông của đời mình nhưng phía sau “chữ trinh” ấy là sự nhàu nhĩ của vai trung phong hồn, phẩm chất:một người đàn bà ngoại tình lúc đã tất cả chồng; một người chị em sẳn sàng vứt rơi thế ruột của mình. Nhân biện pháp ấy mặc dù trinh trắng, vẹn nguyên từ đầu nhưng lại bị phần lớn tham vọng, ghen tuông hờn xé phẩm hạnh thanh tao, cao quý.

Ngược lại, với Trinh Trinh, “chữ trinh” bị tiến công mất là nguồn gốc của mọi bất hạnh trong cuộc sống cô từ khi lấy chồng. Trong một làng hội mà fan ta vẫn đề cao sự mong mỏi manh của màng trinh, trong một gia đình mà người ông chồng mang tính gia trưởng thì bài toán cưới một người vợ “đã qua tay một người bầy ông khác” là việc sỉ nhục vượt lớn. Vì thế, Trinh Trinh phải gánh chịu đựng nỗi tủi nhục cùng đắng cay vô vàn.

Nhưng cô đang sống và đối xử với một nhân bí quyết vô cùng cao quý. Cô ko lừa gạt cụ Khải nhưng thẳng thắn thú nhấn với anh mình không hề trinh trắng. Cô chấp nhận sự hành hạ, đay nghiến của cố kỉnh Khải như một cái giá buộc phải trả cho việc mình không giữ được trinh tiết mang đến chồng. Cô lặng lẽ đi tìm đứa con mà Dạ Thảo bỏ rơi chỉ nhằm mong mang lại cho ông chồng hạnh phúc, bình yên…

Với diễn xuất tự nhiên và thoải mái nhưng sắc sảo, Ngọc Lan đưa bạn xem từ cảm giác yêu mến cô bé chân chất, hiền khô Dạ Thảo sang xúc cảm vừa cảm thông cho việc hờn ganh của một người thanh nữ vừa ghét con người nham hiểm, thủ đoạn trong cô. Đối lập cùng với Ngọc Lan là một trong những Trinh Trinh thâm trầm cùng giàu đức quyết tử của Quỳnh Lam, luôn luôn yêu thương và tận tụy với chồng dù phải chịu bao đắng cay…

